Thắc mắc của một cô bé
Năm 1963, con gái của một người có tên Mary Benny đã gửi một bức thư cho nhật báo Chicago Tribune bởi cô thực sự không hiểu tại sao mình giúp mẹ đết bánh ngọt đã nướng lên bàn ăn mà không được một câu khen ngợi "con ngoan" trong khi cậu em trai chẳng làm gì, chỉ biết đánh trứng lại được thưởng một cái bánh ngon lành.
Cô bé muốn hỏi Mr Biết tuốt của tòa soạn rằng: Thượng đế có thực sự công bằng hay không? Tại sao ở nhà và cả ở trường, cô vẫn nhìn thấy những đứa trẻ ngoan như mình bị Thượng đế lãng quên?
Mr Biết tuốt là chủ nhiệm mục Nhi đồng của nhật báo Chicago Tribune. Nhiều năm qua, những bức thư của các bạn nhỏ liên quan đến câu hỏi: "Thượng đế tại sao không khen thưởng người tốt, tại sao không trừng phạt người xấu" ông nhận được vô cùng nhiều.
Mỗi lần đọc những bức thư như thế, lòng ông nặng trĩu, bởi ông không biết nên trả lời những câu hỏi này ra sao.
Đúng lúc ông đang không biết trả lời cô con gái nhỏ của bà Mary Benny ra sao thì một ngời bạn mời ông đến dự hôn lễ.
Có lẽ cả đời Mr Biết tuốt sẽ không quên cảm ơn đám cưới này, bởi chính trong đám cưới, ông đã tìm ra đáp án và câu trả lời đã giúp ông trở nên nổi tiếng chỉ sau một đêm.
Và câu trả lời làm hài lòng tất cả
Ông nghĩ lại hôn lễ đó: Sau khi vụ mục sư hoàn thành các nghi thức, cô dâu và chú rể trao nhẫn cho nhau, có lẽ họ đang đắm chìm trong hạnh phúc, có lẽ họ quá phấn khích, tóm Công ty CP dịch thuật miền trung - MIIDtrans Blog lại là lúc họ trao nhẫn cho nhau, hai người không để ý mà đeo nhẫn lên tay phải của nhau.
Ảnh minh họa.
Nhìn thấy tình tiết này, mục sự hài hước nhắc họ: Tay phải của các bạn đã quá hoàn hảo rồi, tôi nghĩ các bạn tốt nhất nên làm đẹp cho tay trái đi.
Mr Biết tuốt nói, chính là nhờ sự hài hước của vị mục sư mà ông như được khai thông bế tắc. Tay phải bản thân nó đã đủ hoàn mỹ rồi, không cần thiết phải đeo thêm đồ trang sức lên nữa.
Những người có sẵn đạo đức cũng thế, sở dĩ họ thường xuyên bị làm ngơ, bị lãng quên, chẳng phải vì họ đã quá hoàn hảo rồi đó sao?
Về sau, Mr Biết tuốt đã rút ra kết luận: Thượng để khiến bàn tay phải trở thành bàn tay phải, đó đã là phần thưởng lớn nhất dành cho tay phải rồi. Tương tự như thế, Thượng đế để người tốt trở thành người tốt, đó cũng đã là phần thưởng lớn nhất dành cho người tốt.
Sau khi phát hiện ra chân lý này, Mr Biết tuốt vô cùng hưng phấn. Ông trả lời thư của bé gái con bà Mary Benny bằng một bài viết có tiêu đề: "Thượng đế để cháu trở thành đứa trẻ ngoan, đó chính là phần thưởng lớn nhất".
Sau khi được đăng tải trên Nhật báo Chicago Tribune, trong một thời gian ngắn, bài báo đã được hàng trăm tòa soạn khắp châu Âu và châu Mỹ đăng tải lại, thậm chí cứ đến dịp Quốc tế thiếu nhi, bài báo lại được đăng tải lại.
Cách đây không lâu, một người Trung Quốc đã đăng tải bài viết này lên trang cá nhân của mình trên Wechat, rất nhiều người đã để lại bình luận, một trong số đó có lời bình thế này:
"Chúng ta vẫn thường nghe đến câu nói ‘ác giả ác báo, thiện hữu thiện báo, quả báo không phải không đến, chỉ là chưa đến lúc mà thôi.’
Chúng ta vẫn cảm thấy khó hiểu hoặc nghi ngờ khi thấy những kẻ ác chưa bị trừng phạt, nhưng đến giờ thì tôi đã hiểu, khiến người ác trở thành người ác, đó đã là cách mà Thượng đế trừng phạt họ."
Người sống lương thiện, có thể chưa nhận được phúc báo ngay nhưng chắc chắn sẽ tránh được tai họa. Người sống ác độc, tai họa chưa đến ngay nhưng chắc chắn sẽ không có được hạnh phúc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét